MỖI NGÀY MỘT LÁ CÂY - DROSERA BURMANNII VAHL (BẮT RUỒI)
BẮT RUỒI
Tên khoa học: Drosera burmannii Vahl, họ Bắt ruồi (Droseraceae).
Tên khác: Cây Bèo đất - Cỏ trói gà - Cỏ tỹ gà - Drosera (Pháp) - Common Sundew (Anh) - Mao Cao Thái (TQ)
Bộ phận dùng: Cả cây (Hebra Droserae).
Mô tả: Cây thảo, nhỏ, lá mọc sát mặt đất, xếp hình hoa thị ở những đồi trọc, phẳng, ngoài ánh sáng phần cây mang hoa cao 5-20cm, phiến lá hình hơi tròn, nhỏ dài 10mm, rộng 5mm, mặt lá phủ đầy lông tuyến để bắt giữ dính sâu bọ.
Hoa đều lưỡng tính, mầu hồng nhạt, đài 5, tràng 5, nhị 5.
Quả nang mở bằng 3 mảnh vỏ, trong đó có nhiều hạt.
Cây mọc hoang khắp Châu Âu, nhưng hiện nay đang có nguy cơ bị mất giống.
Ở ta cây mọc hoang các đồi ở Thái Nguyên, Quảng Ninh, Nghệ An, Ninh Thuận (Lâm Đồng).
Thu hái chế biến: Mùa tháng 5-6, nhổ về, rửa sạch, phơi khô (có hoa hay không đều được).
Thành phần hóa học: Có các chất naphtoquinone (droserone), tanin, acid hữu cơ, một chất nhuộm màu anthocyan.
Công dụng: Đông y chưa dùng cây Bắt ruồi. Cây có tác dụng long đờm, chống co thắt và kháng khuẩn. Từ lâu Tây y đã dùng để chữa ho, ho gà, hen. Trong dân gian (phương Tây) dùng làm thuốc lợi tiểu, chống co thắt và cường dục.
Nước ép tươi dùng chữa những hột cơm, mụn cóc.
Ngày từ những ngày đầu cuộc kháng chiến chống Pháp (từ 1948) các sinh viên Quân dược Đại học Việt Bắc đã thu hoạch, chế biến cồn thuốc cây bắt ruồi để cung cấp Quân đội và nhân dân làm thuốc chữa ho.
Liều dùng: 2-5g cồn thuốc 10p100, mỗi lần 10-15 giọt, ngày 2-3 lần.
Biệt dược (phối hợp): Passedyl (Pháp).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét